Chương 97

Không Thể Ký Hiệu

12.700 chữ

17-12-2022

30/04/2021

Edit: Nhật Nhật

Hôm nay tôi sẽ đăng hết bộ này luôn ha. Cho các thím nghỉ lễ ở nhà có cái đọc. Tháng sau tôi sẽ bắt đầu lấp hố mới. Nhớ ủng hộ tôi nha

...

Kết thúc họp báo trở về nhà, Phí Hành Phong thấy Nghiêm Tiêu đã đang ở đây rồi, còn mang cho Túng Phồn xem mấy mẫu quần áo đã làm xong. Mấy bộ này kiểu dáng đều không quá phức tạp, bắt tay vào làm cũng nhanh, kiểu dáng rất đẹp, là mấy món đầu tiên Túng Phồn chuẩn bị chụp ảnh mẫu tuyên truyền.

"Anh Phí." Nghiêm Tiêu chào hỏi với hắn.

Phí Hành Phong khẽ gật đầu, đi tới bên cạnh Túng Phồn, lấy mấy sợi chỉ thừa đang bám trêи đầu cậu xuống, hỏi: "Còn phải bận lâu nữa không?"

Túng Phồn thuận tay vỗ vỗ cánh tay hắn, nói: "Sắp xong rồi, anh đi tắm trước đi."

Phí Hành Phong gật đầu, hắn muốn thương lượng chuyện đi đăng ký kết hôn với Túng Phồn một chút, mà ngại Nghiêm Tiêu đang ở đây, cậu lại đang bận việc, nói ra không tiện lắm.

Thấy Phí Hành Phong đi vào phòng lấy đồ tắm, Túng Phồn lại tiếp tục xem xét chỗ quần áo, ảnh Nghiêm Tiêu chụp trang phục mặc tên manocanh, hiệu quả không có vấn đề gì, mang đến đây là để cậu kiểm tra chất lượng sản phẩm một chút, giờ cậu không tiện tới văn phòng làm việc, chỉ có thể mang đến tận nhà như thế này thôi.

Túng Phồn biết hôm nay Phí Hành Phong có buổi họp báo, nhưng ở đó không cho phát sóng trực tiếp, cho nên buổi họp báo diễn ra thế nào cậy cũng không biết, hơn nữa cậu còn đang bận công việc bù đầu, cho nên đành tạm thời bỏ quên anh người yêu một tí.

"Rất tốt." Kiểm tra trong một bộ quần áo cuối cùng, Túng Phồn nói: "Chị về liên hệ với thợ chụp ảnh và người mẫu đi, nhanh chóng chụp xong ảnh quảng cáo, tranh thủ phát ra trước khi show thời trang bắt đầu."

Hợp đồng với Tống Hưởng đã ký kết xong xuôi, người đại diện của cậu ta cũng là người nhanh nhẹn, giá cả đưa ra rất hợp lý, không vì Tống Hưởng bây giờ đang có chút danh tiếng mà nâng giá. Chính vì thế, Túng Phồn cũng thấy yên tâm với người đại diện của Tống Hưởng hơn hẳn. Có trời mới biết, có bao nhiêu nghệ sĩ không phải bị hủy trong tay công ty mà bị hủy trong tay người đại diện, hiện giờ Tống Hưởng có một người đại diện đáng tin, Túng Phồn cũng thấy bản thân xứng đáng với sự chăm sóc của dì Chân dành cho.

"Được, tôi đã liên hệ xong với các bên rồi, đúng ngày đúng giờ họ sẽ tiến hành chụp. Còn lại tôi sẽ lo liệu đâu vào đấy." Nghiêm Tiêu nói.

Phòng chụp bên họ không cần thuê ngoài, công ty của Phí hành Phong có sẵn, có thể cho họ mượn, cái này cũng làm giảm bớt lượng công việc họ cần làm, những vấn đề khác sắp xếp cũng thuận tiện hơn.

"Chờ qua đợt này, tôi tuyển thêm cho chị một trợ lý nữa, sau này công việc sẽ càng lúc càng nhiều, một mình chị không kham nổi đâu." Lúc phòng làm việc mới khai trương, Nghiêm Tiêu chỉ cần xử lý mấy đơn đặt hàng là được. Giờ mới có mấy ngày, công tác càng lúc càng nhiều, cũng nên tuyển thêm trợ lý cho Nghiêm Tiêu rồi. Cậu sẽ không làm như mấy nhà tư bản độc ác, chuyên vắt kiệt sức lao động của nhân viên đâu, "Tiêu chí thế nào chị cứ nói với bên HR, tự mình phỏng vấn, chọn được thì báo lại cho tôi một tiếng là được."

Nghiêm Tiêu cười đáp lại, sếp có thể cho cô tự chọn người, nghĩa là cậu ấy thực sự rất tín nhiệm cô, cô càng phải làm việc cẩn thận hơn mới được.

Sau khi Nghiêm Tiêu rời đi, Túng Phồn thu dọn qua một lượt phòng khách đang bừa bộn.

Một lúc sau, Phí Hành Phong tắm xong cũng đi ra.

"Đi rồi à?" Không thấy Nghiêm Tiêu nữa, Phí Hành Phong vô cùng hài lòng.

Túng Phồn cười gật đầu, đi rửa tay sau đó quay lại hỏi: "Họp báo hôm nay có thuận lợi không?"

Phí Hành Phong kéo cậu ngồi xuống, thản nhiên nói: "Rất thuận lợi. Nhưng mà có một vấn đề khiến anh thấy có chút tự trách."

"Cái gì?" Túng Phồn không hiểu lắm, họp báo khai máy mà, người này tự trách cái gì?

"Có phóng viên hỏi anh khi nào mới định đi lấy giấy chứng nhận kết hôn với em, lúc đó anh mới nhớ ra, hai chúng ta còn chưa đi đăng ký nữa." Phí Hành Phong nói, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.

Túng Phồn phản ứng y hệt như Phí Hành Phong lúc họp báo, cậu cũng phải ngây ra một lúc mới cười nói: "Em cũng quên béng mất chuyện này. Nhưng mà hình như có lấy chứng nhận hay không cũng không khác gì bây giờ cả."

Ba mẹ hai bên đã ra mắt rồi, ở chung cũng hòa hợp, không có chuyện người nhà phản đối nọ kia. Tuy thời gian cậu ở chung với Phí Hành Phong không phải dài, nhưng đã quen có người kia ở bên cạnh, hơn nữa cũng ký hiệu hoàn toàn rồi, thành ra tờ giấy chứng nhận này chỉ giống như vẽ hoa trêи gấm, cần có, nhưng không nhất thiết phải có ngay lập tức.

"Vậy em muốn khi nào thì chúng mình đi lấy chứng nhận?" Phí Hành Phong hỏi. Hắn sẽ cố hết sức dành ra thời gian trống để đi đăng kí với Túng Phồn, nếu mấy ngày hôm nay không đi, có khi phải chờ đến khi hắn quay xong bộ phim này mất.

Bây giờ trong đầu Túng Phồn đâu đâu cũng là công việc liên quan đến show diễn thời trang hợp tác với Geoff, hơn nữa chuyện này thực ra cậu cũng không vội gì, bèn nói: "Chúng ta bây giờ đều bận cả, chờ qua đợt này rồi hãy tính cũng được. Xem hôm nào tiện đường đi qua cục dân chính, chúng ta rẽ vào lấy chứng nhận luôn."

Phí Hành Phong đúng là không biết nên nói Túng Phồn cái gì cho tốt, trong suy nghĩ của Túng Phồn, chuyện quan trọng của đời người như đăng ký kết hôn lại thành tiện đường thì đi lấy, còn không để tâm được bằng lúc tiện đường mua cốc trà sữa, ít nhất mua trà sữa còn nói muốn ngọt bao nhiêu, lạnh nhiều hay lạnh ít.

"Được, nghe lời em." Bởi vì không hơn kém gì nhau, cho nên Phí Hành Phong cũng không gấp, như vậy hắn cũng có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị quà cho Túng Phồn.

Nói xong việc riêng, Túng Phồn bèn thuận miệng hỏi: "Hôm này anh Roy có đến tham gia họp báo không?"

Roy đã xác nhận sẽ tham gia đầu tư cho bộ phim này, có sự gia nhập của anh ta, vấn đề kinh phí của đoàn làm phim cũng được giải quyết triệt để, người sản xuất phim trong bước đi cũng như có gió dưới chân.

"Không có." Nói đến Roy, Phí Hành Phong cũng không biết nói gì, "Không biết dạo này anh ta đang bận cái gì, rõ ràng trước đây yêu cầu đầu tư rất cao, không nghĩ tới lần này quyết định lại nhanh như vậy. Lại không đến đoàn phim giám sát tiến độ, cùng các hạng mục cần sắp xếp lần nào, nghe đạo diễn nói, đều là trợ lý của anh ta đến liên hệ."

"Có lẽ là do đang tập trung cho show diễn của Geoff, anh ta không phải đang tính sẽ đầu tư cho Geoff à? Show thời trang của Geoff chỉ có một ngày, thời gian lại tương đối gấp, anh ta để ý nhiều hơn cũng là bình thường. Đoàn phim của anh thì quay chụp còn lâu, anh ta muốn đến xem lúc nào chẳng được."

Lời này của Túng Phồn không phải không có lý, nhưng là một người hiểu rõ cách làm việc của Roy, Phí Hành Phong cảm thấy đây thực sự không giống tác phong của đối phương. Còn tính chờ show thời trang kết thúc, gọi điện cho Roy hỏi thăm một câu.

*

Thời gian show diễn của Geoff ngày càng đến gần, Túng Phồn cũng không thể cứ mãi ở nhà được, cậu cần đến buổi diễn tập để chính trang lại trang phục. Lần này cậu chuẩn bị một bộ sưu tập, theo hai chủ đề, mỗi chủ đề là một bộ trang phục. Người mẫu trình diễn trang phục cậu thiết kế chính là Đường Á và Tống Hưởng.

Đường Á thì là chủ động đề nghị, cậu ta là người mẫu chuyên dụng của Geoff, mặc đồ thiết kế liên doanh với Túng Phồn, coi như là một sự ủng hộ dành cho cậu, hơn nữa trang phục Túng Phồn thiết kế lần này quả thực rất hợp với Đường Á.

Tống Hưởng thì tham gia với tư cách là nghệ sĩ hợp tác với studio của Túng Phồn, giữa những người mẫu chuyên nghiệp, chiều cao của cậu ta bị cho là hơi thấp, nhưng nếu tính trong số những ngôi sao, hoặc người đại diện tham gia catwalk thì cũng không đến nỗi. Hơn nữa Tống Hưởng tham gia lần này không phải chỉ đại biểu cho Star & Maple mà cũng là đại diện cho chính mình. Nếu cậu ta biểu diễn tốt, thì đây cũng là một cách hay để nhiều người biết đến mình hơn.

Buổi diễn tập cuối cùng trước khi show thời trang diễn ra một ngày, Đường Á kéo Túng Phồn vào một góc, vô cùng thần bí nói: "Tôi nói với cậu chuyện này, cậu nhất định phải giúp tôi mới được."

"Làm sao thế?" Túng Phồn cũng thì thầm hỏi lại, hậu trường đang rất lộn xộn, nếu không muốn bị người khác nghe được, thì âm lượng nói chuyện phải thật nhỏ.

Đường Á nói: "Cái người tên Roy kia muốn đầu tư cho tôi."

"Hả?" Túng Phồn chớp chớp mắt, không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, "Đầu tư kiểu gì cơ?"

"Tôi cũng có biết đâu." Đường Á cau mày, vẻ mặt rặt một bộ "Cái bàn tay của thần* này làm ông đây loạn hết cả lên, phiền chết được".

*The Hand Of God (Bàn tay của Thần) là một ngôn ngữ mạng bên Trung, xuất phát từ cuốn tiểu thuyết cùng tên của tác giả Akagiyama. (Tôi cũng chả biết để tên ông tác giả vậy có đúng không nữa. Nguyên văn câu trong Baidu đây: 《神来之手》是连载于起点中文网的一本异界大陆类小说,作者是赤城红月亮。)

Túng Phồn cũng cau mày, cái này nói thế nào nhỉ? Đáng lý, cậu nên tin tưởng vào nhân phẩm của Roy mới phải, dù sao thì cả Phí Thiên và Phí Hành Phong đều thấy người này không tệ, nhưng mà có vài chuyện cho dù cậu chưa từng thấy nhưng cũng đã được nghe, muốn nói là yên tâm 100% là chuyện không thể.

"Anh ta không bàn bạc cụ thể với cậu à?" Nếu đã muốn đầu tư, đương nhiên là phải trao đổi trực tiếp với đối tượng đầu tư một chút chứ.

"Vẫn chưa có thời gian, anh ta nói chờ sau khi show diễn kết thúc sẽ bàn lại." Đường Á thở ra một hơi dài thườn thượt, "Giờ tôi đang sợ anh ta muốn quy tắc ngầm với tôi!"

Mặc dù cậu tin tưởng vào phán đoán của Phí Hành Phong về con người của Roy, nhưng đây cũng là chuyện mà Túng Phồn lo lắng.

"Vậy tôi làm gì được bây giờ?"

Đường Á nói: "Không phải anh ta là bạn của anh Phí à? Cậu nhờ anh Phí nhà cậu hỏi giúp tôi một tiếng đi."

Túng Phồn không chút do dự gật đầu đồng ý: "Được. Cậu trước hết cố gắng đừng cùng anh ta ra ngoài một mình, dù sao hai ngày nay cậu cũng đang bận rộn chuyện trình diễn, có thể lấy lý do được. Chờ Hành Phong hỏi xong, tôi sẽ báo lại cho cậu."

"Ừ." Đường Á cảm thấy chuyện mình lo lắng không dư thừa chút nào, cậu chỉ là một người mẫu nhỏ, cho dù Geoff luôn nói nếu cậu muốn thì hoàn toàn có thể trở thành siêu mẫu quốc tế, nhưng cậu không có tâm tư này, cho nên chuyện Roy đầu tư cho cậu ta rõ ràng là không phải để kiếm lời. Có tiền, đầu tư cho mấy idol đang hot chả hay hơn à?

Về đến nhà, Túng Phồn kể lại chuyện này cho Phí Hành Phong nghe.

Phí Hành Phong cũng cảm thấy khá bất ngờ, hắn không nghĩ Roy sẽ quy tắc ngầm với Đường Á, chỉ là đứng từ góc độ đầu tư mà nói, lấy kinh nghiệm của hắn thì giá trị đầu tư của Đường Á cũng không phải là cao, chẳng thà nhảy vào đầu tư cho Túng Phồn nhà hắn.

Giờ đã hơn mười hai giờ rồi, Phí Hành Phong nói đã quá muộn, có lẽ Roy đã đi ngủ, để mai hắn sẽ gọi cho đối phương hỏi thăm xem sao.

Đêm hôm sau, show thời trang của Geoff chính thức khai mạc, Túng Phồn mặc dù là nhà thiết kế hợp tác cùng, nhưng cũng không cần bận bịu sau cánh gà, công tác của cậu đều đã sắp xếp xong xuôi đâu vào đó, hôm nay chỉ cần tập trung xem biểu diễn là được.

Vị trí Geoff dành riêng cho cậu đương nhiên là vị trí tốt nhất, ngày hôm nay Túng Phồn cũng chăm chút ăn diện một phen, tay áo cài khuy măng sét, cổ áo cũng dùng ghim cài tương tự, còn đặc biệt tạo kiểu tóc, quả thực chính là một hotboy siêu thời trang.

Phí Hành Phong hôm nay có công tác, không thể đi cùng Túng Phồn, cậu cũng không để ý lắm, show thời trang liên doanh lần này cũng không phải phong cách mà Phí Hành Phong đi theo, không cần hắn nhất định phải có mặt.

Vừa ngồi xuống không bao lâu, người ngồi kế bên Túng Phồn cũng tới, cậu vừa ngẩng đầu, đã thấy khuôn mặt khó thân của Roy. Xét thấy hai người còn có quan hệ cùng bàn cơm một lần, Túng Phồn bèn lên tiếng chào hỏi đối phương trước.

Roy gật đầu, sau khi ngồi xuống thì đưa túi giấy cầm trong tay cho cậu: "Nghe bọn họ nói vị trí ngồi của tôi được sắp cạnh cậu, cho nên tôi mang cho cậu mấy món quà nhỏ, hi vọng cậu thích."

Cẩn thận như vậy cũng chẳng có mấy người, Túng Phồn nhanh chóng nhận lấy, lễ phép nói cảm ơn với đối phương.

Roy vẫn trưng ra khuôn mặt lạnh như tiền của mình, rõ ràng món quà mang theo này chỉ là làm theo lễ phép, hoặc nói trắng ra là đối phương đang nể mặt Phí Hành Phong mà thôi.

Cách lúc buổi diễn bắt đầu vẫn còn một chút thời gian, Túng Phồn nhớ đến chuyện tối qua Đường Á mới nói cậu nghe, trong lòng cân nhắc một phen, cũng không muốn chờ Phí Hành Phong gọi điện hỏi Roy nữa, người ta đang ở canh bên cạnh, cậu tự hỏi cho nhanh.

"Hôm qua tôi nghe Đường Á nói, anh muốn đầu tư cho cậu ấy?"

Lúc này, trêи mặt Roy mới có nét cười, khẽ gật đầu với Túng Phồn.

"Cậu ấy có chút lo lắng trong lòng, không biết anh muốn đầu tư cái gì. Tôi có thể mạo muội hỏi hộ cậu ấy một câu không?"

Roy trầm mặc một lát, nói: "Đầu tư vào khuôn mặt của cậu ấy, tôi cảm thấy sự nghiệp của cậu ấy có thể mở rộng hơn, nếu cậu ấy đồng ý."

Khóe miệng Túng Phồn giật giật một cái, nhanh chóng thêm cho Roy một cái nhãn dán mô tả —— Hội cuồng mặt!

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!